Anh xin lỗi vì đã để lạc mất em...
- BlogYou are listening to the song Anh xin lỗi vì đã để lạc mất em... by Blog, . The highest quality of audio that you can download is flac . Also, you can play quality at 32kbps, view lyrics and watch more videos related to this song.
Lyrics
Cuộc đời thay đổi, con người đổi thay. Anh đã chẳng còn là chàng trai bồng bột, nông nổi nữa. Em cũng chẳng còn là cô gái ngây thơ, dại khờ nữa. Chúng ta đã để lỡ nhau, để lỡ mất một nhịp của con tim để rồi phải nuối tiếc cả một đời.
Ngoảnh lại, anh biết, điều anh cần nhất vẫn là em. Nhưng tuổi trẻ của anh quá ngông cuồng nên chẳng kịp nhận ra người yêu anh đã phải trải qua thanh xuân với bao bơ vơ, trống trải.
Anh đã nghĩ, em sẽ luôn ở đó, chờ anh dù anh có lạc lối ở phương nào đi chẳng nữa, em sẽ vẫn đứng yên đó chờ anh về. Phải chăng chính vì vậy mà anh quên mất, đời người con gái như bông hoa, hoa còn có lúc tàn lụi và người cũng héo mòn đi vì đợi chờ. Chỉ vì mải chạy theo những hoài bão, những ước mơ tuổi trẻ của mình mà để lỡ mất em, để lỡ mất tình yêu mà đến tận mãi sau này anh vẫn chẳng thể nào tìm lại được.
Tuổi trẻ của anh là những năm tháng anh chạy theo đam mê. Anh bỏ những ràng buộc, bỏ những mối quan hệ cũ, xách ba lô lên và về với biển đảo. Dù biết em vẫn luôn yêu anh nhưng lại chẳng hề biết đó là khoảng thời gian em cần anh nhất.
Anh muốn cống hiến hết mình cho Tổ Quốc và cũng muốn rèn luyện bản thân, vậy nên anh lên đường theo tiếng gọi của lí trí mà bỏ quên những xúc cảm của con tim, bỏ quên em. Anh chưa từng hối hận vì quyết định đó, nhưng anh lại nuối tiếc. Giá như ngày đó anh có thể chia sẻ với em, cho em một niềm tin vững chãi hơn thì chắc giờ anh đã không phải ngồi đây với một miền kí ức chẳng thể chạm tay đến. Giá như ngày đó anh chậm lại một chút, bớt ngông cuồng đi một chút thì có lẽ chúng ta vẫn ở bên nhau. Người con gái anh thương đã để thanh xuân trôi qua mà chẳng một lời oán trách. Ngày trở về, anh cứ nghĩ, rồi chúng ta sẽ lại ở bên nhau như ngày xưa. Nhưng anh không biết thời gian chính là thứ có thể tàn phá mọi thứ, xóa nhòa mọi thứ.
Anh đã nghĩ mình sẽ trưởng thành hơn, chín chắn hơn, nhưng anh không nghĩ đến những giây phút em cô đơn. Anh chẳng thể trách em, chỉ trách mình sao đã vô tâm quá. Vô tâm với người con gái anh thương, vô tâm với những cảm xúc của em, anh chẳng thể đối diện được với em, chỉ vì trong anh, có một trách nhiệm nặng nề hơn thế.
Cuộc đời thay đổi, con người đổi thay. Anh đã chẳng còn là chàng trai bồng bột, nông nổi nữa. Em cũng chẳng còn là cô gái ngây thơ, dại khờ nữa. Chúng ta đã để lỡ nhau, để lỡ mất một nhịp của con tim để rồi phải nuối tiếc cả một đời. Em đã có một bến bờ bình yên bên người khác, một người đàn ông tốt hơn anh bởi ít ra họ đã có thể ở bên em mỗi khi em yếu lòng.
Những đêm đứng gác ngoài biển khơi, anh mới nhận ra giữa mênh mông sóng nước, hình bóng của em chính là ngọn hải đăng khiến anh vững tâm hơn, kiên gan hơn.
Những ngày tháng ở đơn vị, anh mới nhận ra, rồi chúng ta ai cũng cần một nơi để trở về, và anh biết, nơi anh cần trở về chính là bên em.
Nhưng khi anh nhận ra tất cả thì cũng đã muộn rồi đúng không em?
Recent comments