Liên Khúc: Nước Cuốn Hoa Trôi; Đồi Thông Hai Mộ 2; Lan Và Điệp 4
- Phương AnhYou are listening to the song Liên Khúc: Nước Cuốn Hoa Trôi; Đồi Thông Hai Mộ 2; Lan Và Điệp 4 by Phương Anh, . The highest quality of audio that you can download is flac . Also, you can play quality at 32kbps, view lyrics and watch more videos related to this song.
Lyrics
[ Nước Cuốn Hoa Trôi (Hồng Vân) ]
Người con gái năm ấy thường hay ra
Hái hoa bên bờ suối
Rồi nâng niu thả hoa trên dòng nước
Đứng trông theo mà buồn.
Để rồi đây nước cuốn hoa trôi
Hoa úa màu tim vỡ thôi
Cuộc đời hoa thoáng như làn gió
Bay phớt ngang trên mặt hồ.
Một chàng trai không biết từ đâu sang
Đến đây quen người ấy
Thường hẹn nhau ước mơ bên bờ suối
Dưới đêm trăng lạnh đầy.
Rồi một hôm mãi bận về xa
Anh lỗi hẹn không đến đây
Để nàng mong đứng bên bờ suối
Ôm nhớ thương mang đầy lòng.
[ĐK:]
Sau hay tin rằng pháo cưới nhuộm đường đi
Là ngày người yêu vui say duyên tình mới
Lời thề một đêm trăng xưa bên bờ suối
Đã cuốn theo làn gió.
Khi yêu nhau ước cùng mong
Nhưng ai giữ được không
Thề chi cho khiến tủi lòng nhau
Đêm "tân hôn" có người vui
Nhưng riêng nàng khóc mà trăng thì cười.
Người con gái năm ấy thường hay ra
Hái hoa bên bờ suối
Rồi nâng niu thả hoa trên dòng nước
Đứng trông theo mà buồn.
Kể từ khi vắng mặt chàng trai
Không thấy nàng ra hái hoa
Rồi về sau mới hay nàng đã
Thôi hái hoa đi đầu Phật!
[ Đồi Thông Hai Mộ 2 (Hồng Vân) ]
1. Chuyện kể tiếp rằng người con gái
Năm tháng ôm sầu đau
Mối tình dở dang lòng chua xót
Bởi ngăn cấm gia đình.
Tuyệt vọng quá nên một đêm băng giá
Nàng đã quyên sinh bên đồi thông lạnh
Tình duyên không thành người yêu ơi
Xin hiểu thấu đời em vì chàng.
Người hỏi có buồn chuyện ân ái
Gẫy gánh giữa mùa thương
Tiếc một đời hoa còn trơ lá
Vàng khô trước khi già.
Tình đã hết thương người yêu đã chết
Trầu quánh thân cau cho đời quên sầu ngàn thu bên nàng
Buồn tình ngân theo tiếng ngó hồi chuông buồn buồn.
[ĐK:]
Đến bây giờ người đời đặt tên
Đồi thông hai mộ chuyện tượng đá trong mơ
Có ai ngờ mộ chàng cách xa rồi
Dù chết không trọn đôi.
Từ dạo ấy mùa đông gió lạnh
Hiu hắt quanh đây vài cánh lá bay
Ai đau đành một trời phủ chất sương giăng lạnh đồi thông.
2. Lồng lộng núi rừng buồn man mác
Như tiếng ai thở than
Gío chiều quạnh hiu đồi thông vắng
Gợi giây phút tiêu điều.
Còn nơi đó cho người sau ghi nhớ
Một kiếp mong manh thương đời bất hạnh
Đồi thông hai mộ người qua đây
Xin ngỏ chút tình thương bùi ngùi.
[ Lan Và Điệp 4 (Hamlet Trương) ]
Hoàng hôn buông xuống trên mái đầu còn xanh mà tim chẳng lành
Chân bước thật mau đời còn gì ngày sau khi đã cách xa nhau
Điệp đến tìm Lan, trong nỗi hoang mang
Chẳng biết người xưa, có đang u sầu
Đời sao oan trái, một vòng dây oan trái đem tình vùi sâu.
Người tôi thương yêu ra trước cổng thiền môn buồn bã cúi đầu
Không nói một câu bồi hồi mà nhìn nhau lệ tuôn như sóng trào
Một cành hoa thắm nhưng đời vùi dập tả tơi
Tội này Điệp mang cho đến thiên thu muôn đời
Mà Lan không trách, bởi vì Lan không trách nên càng sầu thôi.
[ĐK:]
Lan ơi Điệp về gia đình mới không tình yêu gì hết
Sống không bằng chết
Lan ơi ngày nào mình từng mơ
Dệt mộng thành bài thơ nhưng có ai đâu ngờ.
Lan ơi mình từng chung một lối
Hẹn cùng nhau tìm tới chung bến tương lai
Nhưng nay mình đành chung lệ cay
Tình vùi chôn từ đây, vùi chôn từ đây.
Chùa xa chuông đổ, tan giấc mộng phu thê, người xin hãy về
Nước mắt cạn khô, từng kỷ niệm ngày thơ vùi sâu nơi đáy mồ
Một tình yêu chết sẽ sống trăm năm
Để nhắc một câu với nhân gian rằng
Vào yêu xin nhớ, người vào yêu xin nhớ học thêm chữ ngờ.
Recent comments