Nếu Tôi Viết Về Tình Yêu
- B Ray (2014)You are listening to the song Nếu Tôi Viết Về Tình Yêu by B Ray, writer by B Ray in album Nếu Tôi Viết Về Tình Yêu (Single). The highest quality of audio that you can download is flac . Also, you can play quality at 32kbps, view lyrics and watch more videos related to this song.
Lyrics
Tôi không nhớ lần cuối cùng, mà tôi viết về tình yêu.
No, ý tôi là... Tình yêu kìa.
Vì khi tôi nói là tình yêu, họ nghĩ là tôi sẽ viết về nào là:
"Em ơi, mắt em long lanh, và trong xanh,
Khiến cho con tim của anh phong phanh, để em dễ dàng đưa nắng vào trong anh."
Hoặc là
"Baby! Em mang 1 màu xanh vào đêm,
Em như là 1 bức tranh diệu êm,
Địa ngục chỉ là 1 địa điểm vacation, bởi vì chỉ cần nơi đó có bên anh là em,
Thì nồi nước sôi đang đun chúng ta là nồi súp hoàn hảo không cần phải nêm, canh gì thêm."
"Anh yêu em nhiều hơn kiến trong tổ kiến.
Anh yêu em nhiều hơn tóc ở trên đầu.
Trừ khi nào anh hói...
Thì lúc đó anh yêu em nhiều hơn ốc gắn ở trên cầu.
Anh yêu em nhiều hơn là em có thể biết,
Cục cưng. Anh yêu em nhiều hơn số người Do Thái mà Hít Le đã giết."
Anh đùa.
Em thấy đó bởi vì những lời hoa mỹ thì rất dễ để viết.
Vì rất dễ để đánh giá một cuốn sách qua 1 cuốn bìa.
Chê 1 món ăn chỉ vì bề ngoài của nó.
Và thích được sở hửu những vật chỉ vì sắc đẹp mà nó có.
Thế nên con gái đẹp là Lan, là Xuân, là Cúc, là Diệp, là Đào, là Mộng,
Còn gái xấu là... Sầu Riêng!
Đừng hiểu lầm. Sầu riêng bề ngoài gai góc, nhiều lớp bọc bên trong, và khi ta lấy được nhân thì nó bốc 1 mùi hôi như người Ấn Độ 5 ngày chưa tắm.
Hoặc là mùi đánh rắm.
Trong khi những quả khác; sau khi bị lột vỏ, lấy trái, rồi bỏ hạt đi,
Thì sầu riêng vẫn chẳng mảy may không ai đụng. Nếu bạn hỏi tôi, sầu riêng biết chính xác nó đang làm gì.
So here it is, sầu riêng, buồn 1 mình.
Họ luôn nghĩ lý do mà nó buồn là bởi vì nó quá xấu xí và quá hôi hám để kiếm được cho riêng mình 1 mối tình.
Nhưng tôi nói là "fuck you!"
Bởi vì sầu riêng đâu cần điều đó.
Bởi vì không như là Lan, Hoa, Diệp, Cúc, Xuân, Hồn, Thắm,
Sầu riêng không cần 1 người nào để nói cho nó viết được giá trị mà nó có.
Bởi vì nó biết rõ, chỉ cần nếm thử 1 lần thôi, họ sẽ biết nó thơm hơn, ngọt ngào hơn, từ mùi vị đến sự béo bở và họ sẽ... yêu nó mãi mãi!
Nhưng nó chờ, ngày qua ngày... Vẫn không ai đến.
Không ai đủ can đảm, không ai tìm đến nó.
Và nó buồn.
Nhưng nó không hề buồn cho nó, oh no no.
Nó buồn là bởi vì sẽ không ai biết được nó, không ai thưởng thức được nó.
Nó không buồn. Nó cũng chẳng giận.
Nó thất vọng.Vì cứ mỗi 1 lần nó nghe "Thôi, cái trái này hôi lắm, mình chưa bao giờ ăn nó hết á." Thì nó càng mất niềm tin vào con người.
Đó là lý do mà tôi không viết về tình yêu ma họ muốn được.
Vì tôi sẽ viết tình yêu là nhưng cuộc trò chuyện dài và điên khùng về những người ngoài hành tinh đến trái đất.
Tôi đâu thể viết về khoá cửa xe, đóng cửa sổ, và xì hơi 1 cái rõ thối được. Nó đâu lãng mạn.
Nhưng nếu tôi viết về tình yêu.
Thì cô ấy sẽ nói... What the fuck? thối quá, anh ăn cái gì mà đánh rắm hôi thế này?
Thì tôi sẽ nhìn cô ấy và nói "Yeah. Nhưng em biết cái gì thối như mùi đánh rắm không?"
Sầu riêng đó.
Recent comments