Liên Khúc: Người Yêu Cô Đơn; Qua Lối Nhỏ; Xin Gọi Nhau Là Có Nhân (Remix)
- Khánh Bình (2014)You are listening to the song Liên Khúc: Người Yêu Cô Đơn; Qua Lối Nhỏ; Xin Gọi Nhau Là Có Nhân (Remix) by Khánh Bình, writer by Đài Phương Trang;Ngọc Sơn;Song Ngọc . The highest quality of audio that you can download is flac . Also, you can play quality at 32kbps, view lyrics and watch more videos related to this song.
Lyrics
[Người Yêu Cô Đơn]
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi.
Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện
Dang dở từ khi mới yêu.
[ĐK:]
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàng
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay.
Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn
Õ õ õ vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi, duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân.
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời
Hay giận đời luôn đổi thay.
[Qua Lối Nhỏ]
Qua lối nhỏ vào nhà em
Muốn ghé vào thăm
Sợ ba má em buồn lòng
Lỡ hứa rồi em biết làm sao đây
Để em mong suốt cả ngày nên buồn lắm
Anh cứ hỏi lòng tại sao
Mỗi lúc gặp nhau thì anh nói chuyện đường dài
Đêm trở về em khóc thầm trong tay
Nếu yêu nhau ai lỡ để buồn cho nhau
Xin em hiểu giùm đời anh
Lênh đênh kiếp phong trần
Nổi trôi theo ngày tháng
Anh đâu có gì anh đâu có gì
Ngoài hai bàn tay trắng đành để buồn cho em
Anh có đòi hỏi gì đâu
Đã biết rắng anh bằng tay trắng đi vào đời
Em chỉ cần hai đứa mình yêu nhau
Có em bên anh sẽ đẹp tình mai sau.
[Xin Gọi Nhau Là Có Nhân]
Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên
Giăng mắt trời mưa phố xưa buồn tênh
Gót mòn tìm dư hương ngày xưa
Bao nhiêu kỷ niệm êm ái
Một tình yêu thoát trên tầm tay.
Tôi trở về đây với con đường xưa
Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?
Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa
Công viên lạnh lùng hoang vắng
Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu.
[ĐK:]
Thu đến thu đi cho lá vàng lại bay
Em theo bước về nhà ai
Ân tình xưa đã lỡ
Thời gian nào bôi xoá
Kỷ niệm đầu ai đành lòng quên.
Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi
ray rứt trời mưa bỗng nghe mặn môi
Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi
Xin ghi nhạc lòng thương nhớ
Mình gọi nhau cố nhân u sầu.
Recent comments