Cầm Sư (Mãn Hán 26 Nam Thần)
- Mãn Hán 26 Nam Thần (2017)You are listening to the song Cầm Sư (Mãn Hán 26 Nam Thần) by Mãn Hán 26 Nam Thần, writer by Lưu Thái Qua, Âm Tần Quái Vật in album Cầm Sư (Mãn Hán 26 Nam Thần). The highest quality of audio that you can download is flac . Also, you can play quality at 32kbps, view lyrics and watch more videos related to this song.
- Cầm Sư (Mãn Hán 26 Nam Thần) - Mãn Hán 26 Nam Thần
Lyrics
Nguyên tác: Lưu Thái Qua, Âm Tần Quái Vật
Nguyên xướng: Âm Tần Quái Vật
Phiên xướng: Lão Can Ma; Morphine; Cử Cử; Tuyết Bích; Bạch Chỉ; Trà Sư; Lam; Xuân Hoa Hoa; Lục Thái; Hôi Bạch; Mr. Sầm; Lý Tiêu Dao; Đạp Lãng; Y Tôn; Vọng Trần; Bá Ngưng; Cố Ly; Đại Lương, Thư Sinh; Khốc Cẩu; Hí Huyền; Giai Trạc; Thất Muội; Thập Tứ Lang; Hồ Yêu, Ngai Ngai
若为此弦声寄入一段情
Ruo wei ci xian sheng ji ru yi duan qing
Nhược vi thử huyền thanh ký nhập nhất đoạn tình
Nếu đem một đoạn tình gửi vào tiếng đàn
北星遥远与之呼应
Bei xing yao yuan yu zhi hu ying
Bắc tinh diêu viễn dữ chi hô ứng
Sao phương bắc sẽ cùng hợp xướng
再为你取出这把桐木琴
Zai wei ni qu chu zhe ba tong mu qin
Tái vi nhĩ thủ xuất giá bả đồng mộc cầm
Giống như ngươi đem ra cây đàn gỗ ngô đồng
我又弹到如此用心
Wo you dan dao ru ci yong xin
Ngã hựu đạn đáo như thử dụng tâm
Ta cũng chú tâm gãy đàn như thế
为我解开脚腕枷锁的那个你
Wei wo jie kai jiao wan jia suo de na ge ni
Vi ngã giải khai cước oản gia toả đích na cá nhĩ
Để ta cởi bỏ gông xiềng nơi chân của ngươi
哼着陌生乡音走在宫闱里
Heng a mo sheng xiang yin zou zai gong wei li
Hanh trứ mạch sinh hương âm tẩu tại cung vi lý
Rồi ngân nga một hương âm xa lạ nơi cung cấm
我为君王抚琴时转头看到你
Wo wei jun wang fu qin shi zhuan tou kan dao ni
Ngã vi quân vương phủ cầm thì chuyển đầu khán đáo nhĩ
Ta vì quân vương gãy cầm, quay đầu thì gặp ngươi
弦声中深藏初遇的情绪
Xian sheng zhong shen cang chu yu de qing xu
Huyền thanh trung thâm tàng sơ ngộ đích tình tự
Tiếng đàn ẩn chứa tình ý buổi đầu gặp gỡ
月光常常常常到故里
Yue guang chang chang chang chang dao gu li
Nguyệt quang thường thường thường thường đáo cố lý
Ánh trăng soi soi soi soi về cố hương
送回多少离人唏嘘
Song hui duo shao li ren xi xu
Tống hồi đa thiểu ly nhân hí hư
Mang theo thổn thức của bao kẻ tha hương
沿着你喂给我的那勺热粥
Yan a ni wei gei wo de na shao re zhou
Duyên trứ nhĩ uỷ cấp ngã đích na chước nhiệt chúc
Nuốt thìa cháo nóng người đút cho ta
这年月能悄悄的过去
Zhe nian yue neng qiao qiao de guo qu
Giá niên nguyệt năng tiễu tiễu đích quá khứ
Dòng thời gian như lặng lẽ trôi đi
灯辉摇曳满都城听着雨
Deng hui yao yi man du cheng ting a yu
Đăng huy diêu duệ mãn đô thành thính trứ vũ
Ánh đèn lập loè nghe tiếng mưa khắp thành
夜风散开几圈涟漪
Ye feng san kai ji quan lian yi
Dạ phong tán khai ki quyển liên y
Gió đêm lả lướt trên mặt hồ lăn tăn
你在门外听我练这支曲
Ni zai men wai ting wo lian zhe zhi qu
Nhĩ tại môn ngoại thính ngã luyện giá chi khúc
Người bên ngoài cửa chăm chú nghe ta tập gãy khúc này
我为你备一件蓑衣
Wo wei ni bei yi jian suo yi
Ngã vi nhĩ bị nhất kiện thoa y
Ta chuẩn bị cho người chiếc áo tơi.
琴声传到寻常百姓的家里
Qin sheng chuan dao xun chang bai xing de jia li
Cầm thanh truyện đáo tầm thường bách tính đích gia lý
Tiếng đàn tầm thường vang đến nhà nhà
有人欢笑有人在哭泣
You ren huan xiao you ren zai ku qi
Hữu nhân hoan tiếu hữu nhân tại khốc khấp
Có kẻ hoan hỉ có kẻ khóc than.
情至深处我也落下了泪一滴
Qing zhi shen chu wo ye luo xia le lei yi di
Tình chí thâm xử ngã dã lạc hạ liễu lệ nhất tích
Tình ý thâm sâu khiến ta rơi một giọt lệ
随弦断复了思乡的心绪
Sui xian duan fu le si xiang de xin xu
Tuỳ huyền đoạn phục liễu tư hương đích tâm tự
Sau tiếng đàn đứt đoạn nỗi nhớ quê hương ùa về
你挽指做蝴蝶从窗框上飞起
Ni wan zhi zuo hu die cong chuang kuang shang fei qi
Nhĩ vãn chỉ tố hồ điệp tòng song khuông thượng phi khởi
Người đưa ngón tay theo hồ điệp bay khỏi khung cửa.
飞过我指尖和眉宇
Fei guo wo zhi jian he mei yu
Phi quá ngã chỉ tiêm hoà mi vũ
Bay qua ngón tay ta chạm vào lông mày
呼吸声只因你渐渐宁静
Hu xi sheng zhi yin ni jian jian ning jing
Hô hấp thanh chích nhân nhĩ tiệm tiệm ninh tĩnh
Nhịp thở vì ngươi dần dần tĩnh lặng
吹了灯让我拥抱着你
Chui le deng rang wo yong bao a ni
Xuy liễu đăng nhượng ngã ủng bão trứ nhĩ
Thổi tắt ngọn nến để ta ôm người
冬至君王释放我孤身归故里
Dong zhi jun wang shi fang wo gu shen gui gu li
Đông chí quân vương thích phóng ngã cô thân quy cố lý
Đông chí, quân vương thả mình ta về quê cũ
我背着琴步步望回宫闱里
Wo bei a qin bu bu wang hui gong wei li
Ngã bối trứ cầm bộ bộ vọng hồi cung vi lý
Ta vác đàn từng bước nhìn về phía cung cấm
你哼起我们熟知的那半阙曲
Ni heng qi wo men shou zhi de na ban que qu
Nhĩ hanh khởi ngã môn thục tri đích na bán khuyết khúc
Ngươi ngân nga, chúng ta hiểu rằng khúc nhạc chỉ còn một nữa
它夹杂着你低沈的抽泣
Ta jia za a ni di shen de chou qi
Tha giáp tạp trứ nhĩ đê trầm đích trừu khấp
Nó hoà lẫn vào tiếng nức nở của ngươi
路途长长长长至故里
Lu tu chang chang chang chang zhi gu li
Lộ đồ trường trường trường trường chí cố lý
Hành trình xa xa xa xa tận cố hương.
是人走不完的诗句
Shi ren zou bu wan de shi ju
Thị nhân tẩu bất hoàn đích thi cú
Là người ra đi bài thơ dang dở
把悲欢谱作曲为你弹起
Ba bei huan pu zuo qu wei ni dan qi
Bả bi hoan phổ tác khúc vi nhĩ đạn khởi
Đem bi hoan phổ thành khúc nhạc vì người mà gãy đàn
才感伤为何身不由己
Cai gan shang wei he shen bu you ji
Tài cảm thương vi hà thân bất do kỷ
Mới cảm thương vì sao mà thân bất vô kỷ
月光常常常常照故里
Yue guang chang chang chang chang zhao gu li
Nguyệt quang thường thường thường thường chiếu cố lý
Ánh trăng soi soi soi soi về cố hương
我是放回池中的鱼
Wo shi fang hui chi zhong de yu
Ngã thị phóng hồi trì trung đích ngư
Ta thả cá lại về hồ
想着你喂给我那勺热粥
Xiang a ni wei gei wo na shao re zhou
Tưởng trứ nhĩ uỷ cấp ngã na chước nhiệt chúc
Lại nhớ thìa cháo nóng người đút cho ta
这回忆就完结在那里
Zhe hui yi jiu wan jie zai na li
Giá hồi ức tựu hoàn kết tại na lý
Hồi ức ấy chết ở trong lòng
这年月依然悄悄过去
Zhe nian yue yi ran qiao qiao guo qu
Giá niên nguyệt y nhiên tiễu tiễu quá khứ
Dòng năm tháng cứ lặng lẽ trôi đi
若为此弦声寄入一段情
北星遥远与之呼应
再为你取出这把桐木琴
我又弹到如此用心
ruò wèi cǐ xián shēng jì rù yī duàn qíng
běi xīng yáo yuǎn yǔ zhī hū yìng
zài wèi nǐ qǔ chū zhè bǎ tóng mù qín
wǒ yòu tán dào rú cǐ yòng xīn
If [I] place into this string a portion of [my] feelings,
the North Star will echo[2] with it from afar.
Taking out once more this paulownia wood guqin[1] for you,
I yet again put so much heart into playing it.
为我解开脚腕枷锁的那个你
哼着陌生乡音走在宫闱里
我为君王抚琴时转头看到你
弦声中深藏初遇的情绪
wèi wǒ jiě kāi jiǎo wàn jiā suǒ de nà gè nǐ
hēng zhe mòshēng xiāngyīn zǒu zài gōngwéi lǐ
wǒ wèi jūnwáng fǔqín shí zhuǎn tóu kàn dào nǐ
xián shēng zhōng shēn cáng chū yù de qíngxù
The you who unlocked the shackles on my ankles
Is humming [in] an unfamiliar accent while walking in the palace.
When I was playing the guqin for the King, I turned and saw you.
Hidden deep in the sound of [the guqin's] strings are the emotions of [our] first encounter.
月光常常常常到故里
送回多少离人唏嘘
咽着你喂给我那勺热粥
这年月能悄悄的过去
yuè guāng cháng cháng cháng cháng dào gù lǐ
sòng huí duō shǎo lí rén xī xū
yàn zhe nǐ wèi gěi wǒ nà sháo rè zhōu
zhè nián yuè néng qiāo qiāo de guò qù
The moonlight often often often often reaches [my] hometown,
Delivering back how many sad sighs of the departed ones.
Swallowing that spoonful of warm congee that you fed me,
[I know that] these months and years can quietly pass by.
灯辉摇曳满都城听着雨
夜风散开几圈涟漪
你在门外听我练这支曲
我为你备一件蓑衣
dēng huī yáo yè mǎn dū chéng tīng zhe yǔ
yè fēng sàn kāi jǐ quān lián yī
nǐ zài mén wài tīng wǒ liàn zhè zhī qǔ
wǒ wèi nǐ bèi yī jiàn suō yī
The lights sway and flicker. The entire capital is listening to the rain.
The night wind sends a few ripples scattering.
You are outside the door, listening to me practicing this song.
I prepare a straw rain cape for you.
琴声传到寻常百姓的家里
有人欢笑有人在哭泣
情至深处我也落下了泪一滴
随弦断复了思乡的心绪
qín shēng chuán dào xún cháng bǎi xìng de jiā lǐ
yǒu rén huān xiào yǒu rén zài kū qì
qíng zhì shēn chù wǒ yě luò xià le lèi yī dī
suí xián duàn fù lǐao sī xiāng de xīn xù
The sound of [my] guqin reaches the homes of the commonfolk.
Some are laughing while others are crying.
Once [my] love reaches such a depth, I too cry a single drop of tear.
With the snapping of the string, [I am] again in a homesick mood.
你挽指做蝴蝶从窗框上飞起
飞过我指尖和眉宇
呼吸声只因你渐渐宁静
吹了灯让我拥抱着你
nǐ wǎn zhǐ zuò hú dié cóng chuāng kuāng shàng fēi qǐ
fēi guò wǒ zhǐ jiān hé méi yǔ
hū xī shēng zhǐ yīn nǐ jiàn jiàn níng jìng
chuī le dēng ràng wǒ yōng bào zhe nǐ
You shape your fingers into a butterfly and take flight from the window sill.
[The butterfly] flies past my fingertips and my brows.
The sound of [my] breathing gradually becomes tranquil only because of you.
Let me blow out the lamp and embrace you.
冬至君王释放我孤身归故地
我背着琴步步望回宫闱里
你哼起我们熟知的那半阙曲
它夹杂着你低沉的抽泣
dōng zhì jūn wáng shì fàng wǒ gū shēn guī gù dì
wǒ bēi zhe qín bù bù wàng huí gōng wéi lǐ
nǐ hēng qǐ wǒ men shú zhī de nà bàn quē qǔ
tā jiá zá zhe nǐ dī chén de chōu qì
On winter solstice, the King sets me free to return to my hometown alone.
I carry my guqin on my back and, with every step I take, I gaze back into the palace.
You start humming that half-song[3] that we both know so well.
Mixed with it are your muffled sobs.
路途长长长长至故里
是人走不完的诗句
把悲欢谱作曲为你弹起
才感伤何为身不由己
lù tú cháng cháng cháng cháng zhì gù lǐ
shì rén zǒu bù wán de shī jù
bǎ bēi huān pǔ zuò qǔ wèi nǐ tán qǐ
cái gǎn shāng hé wéi shēn bù yóu jǐ
[It's] a long long long long journey to [my] hometown,
[Like] the verses of a poem that humans cannot walk through to the end.
[I] compose my joys and sorrows into a song and play it for you.
It is only then that I feel the sadness of not being able to freely do what I wish.
月光常常常常照故里
我是放回池中的鱼
想着你喂给我那勺热粥
这回忆就完结在那里
这年月依然悄悄过去
yuè guāng cháng cháng cháng cháng zhào gù lǐ
wǒ shì fàng huí chí zhōng de yú
xiǎng zhe nǐ wèi gěi wǒ nà sháo rè zhōu
zhè huí yì jiù wán jié zài nà lǐ
zhè nián yuè yī rán qiāo qiāo guò qù
The moonlight often often often often shines on [my] hometown.
I am a fish that has been placed back into the pond.
Thinking of that spoonful of warm congee that you fed me,
That's where this memory ends.
These months and years are still quietly passing by.
Recent comments